Thế là đã 1 tuần ko nc vs ki Một tuần dài như bao tuần khác, nhưng chán ngán vô cùng. Số của ki vẫn ko liên lạc đc. Suốt 5 ngày liền mình cứ có thói quen gọi vào số máy đó. Vẫn 1 giọng nói quen thuộc vang lên: "số máy quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc đc.."
Lần đầu tiên mình bật khóc vì ki. Thật ngu ngốc.. Mình luôn tự nhủ mình và ki chẳng là gì cả. Nhưng thực sự mình rất nhớ ki. Ko thể giữ ki ở lại bên cạnh, mình đã cố gắng làm quen với nỗi nhớ ki, nhưng nó thật khó khăn.
Mỗi lần cầm đt lên là mình lại muốn nt cho ki, ước gì ki có ở đó.. Mỗi lần đi dạo 1 mình lại nhớ ki, nhìn thấy hàng cây bằng lăng trên đường HQV lại bật cười, nhưng rồi nhớ ra thực tại thì lại buồn. Đầu óc mình chỉ toàn kiki T_T Mình thực sự ko thể học được. Mình đã dành rất nhiều thời gian nghiền ngẫm, tìm cảm hứng học bằng rất nhiều cách....... nhưng đều ko thể tập trung được. Ki ơi là ki!!!!!!!!
Hôm nay gặp ki trên mạng. Ki ốm. Nhưng vẫn vui. Ki nói đã cho bạn cái đt vì thấy ko cần đến nó nữa. Thế là mình ko baoh được nc vs ki nữa. Ki cũng ko cần mình nữa, ko muốn nc vs mình nữa rồi!!!!!!!!
Tại sao mình ngu ngốc thế chứ. Lúc có ki bên cạnh thì cứ đòi hỏi quá đáng, giờ ki ko thèm chơi vs mình nữa rồi T.T
Nhớ kiiii! Ki quá đáng >.< ki đâu có biết rằng nỗi nhớ làm nảy sinh tình yêu.. Mình ko muốn.. thực sự ko muốn yêu ki. Nhưng mà cứ nhớ đến ki là buồn, lại thấy cô đơn, lại muốn có ki. Mình sẽ yêu ki mất ki đang giết đi tình bạn của mình. Phải làm sao đây????? Đến h mình mới biết ki quan trọng vs mình nhường nào
Đã bao nhiêu tn điên rồ của mình đc gửi đi, nhưng mình chẳng sợ, vì mình biết chắc rằng ki sẽ ko đọc đc, và 1 ngày sau tn sẽ gửi trả về thôi >.< hnay mình đã bảo ki lấy lại đt, nhưng ki nói vs ki h` nó ko cần thiết nữa.... buồn quá, làm gì đây??? Ngủ ko đc, học thì ko vào, ngồi chơi thì buồn, ngồi ko thì lại khóc... mình lại giống loại đàn bà yếu đuối rồi >..<
Bỗng dưng thấy sợ màn đêm thế! Cô đơn, tối tăm. Những ngày gió mùa lạnh lẽo, đc nằm trong chăn vừa nhẩm lại bài vừa nt wa lại vs ki thật sung sướng biết bao. Giờ nằm xuống mà 2 dòng nc mắt cứ chảy vào tai T.T
ƯỚC GÌ MỌI CHUYỆN ĐỪNG XẢY RA NHƯ NÓ ĐÃ XẢY RA!!!
P/s: mình vốn ko xác định đc tc? của mình nhưng những ngày qua mình thấy ki rất rất quan trọng với mình, có lẽ mình dần đi đến tình yêu mất rồi...
Lần đầu tiên mình bật khóc vì ki. Thật ngu ngốc.. Mình luôn tự nhủ mình và ki chẳng là gì cả. Nhưng thực sự mình rất nhớ ki. Ko thể giữ ki ở lại bên cạnh, mình đã cố gắng làm quen với nỗi nhớ ki, nhưng nó thật khó khăn.
Mỗi lần cầm đt lên là mình lại muốn nt cho ki, ước gì ki có ở đó.. Mỗi lần đi dạo 1 mình lại nhớ ki, nhìn thấy hàng cây bằng lăng trên đường HQV lại bật cười, nhưng rồi nhớ ra thực tại thì lại buồn. Đầu óc mình chỉ toàn kiki T_T Mình thực sự ko thể học được. Mình đã dành rất nhiều thời gian nghiền ngẫm, tìm cảm hứng học bằng rất nhiều cách....... nhưng đều ko thể tập trung được. Ki ơi là ki!!!!!!!!
Hôm nay gặp ki trên mạng. Ki ốm. Nhưng vẫn vui. Ki nói đã cho bạn cái đt vì thấy ko cần đến nó nữa. Thế là mình ko baoh được nc vs ki nữa. Ki cũng ko cần mình nữa, ko muốn nc vs mình nữa rồi!!!!!!!!
Tại sao mình ngu ngốc thế chứ. Lúc có ki bên cạnh thì cứ đòi hỏi quá đáng, giờ ki ko thèm chơi vs mình nữa rồi T.T
Nhớ kiiii! Ki quá đáng >.< ki đâu có biết rằng nỗi nhớ làm nảy sinh tình yêu.. Mình ko muốn.. thực sự ko muốn yêu ki. Nhưng mà cứ nhớ đến ki là buồn, lại thấy cô đơn, lại muốn có ki. Mình sẽ yêu ki mất ki đang giết đi tình bạn của mình. Phải làm sao đây????? Đến h mình mới biết ki quan trọng vs mình nhường nào
Đã bao nhiêu tn điên rồ của mình đc gửi đi, nhưng mình chẳng sợ, vì mình biết chắc rằng ki sẽ ko đọc đc, và 1 ngày sau tn sẽ gửi trả về thôi >.< hnay mình đã bảo ki lấy lại đt, nhưng ki nói vs ki h` nó ko cần thiết nữa.... buồn quá, làm gì đây??? Ngủ ko đc, học thì ko vào, ngồi chơi thì buồn, ngồi ko thì lại khóc... mình lại giống loại đàn bà yếu đuối rồi >..<
Bỗng dưng thấy sợ màn đêm thế! Cô đơn, tối tăm. Những ngày gió mùa lạnh lẽo, đc nằm trong chăn vừa nhẩm lại bài vừa nt wa lại vs ki thật sung sướng biết bao. Giờ nằm xuống mà 2 dòng nc mắt cứ chảy vào tai T.T
ƯỚC GÌ MỌI CHUYỆN ĐỪNG XẢY RA NHƯ NÓ ĐÃ XẢY RA!!!
P/s: mình vốn ko xác định đc tc? của mình nhưng những ngày qua mình thấy ki rất rất quan trọng với mình, có lẽ mình dần đi đến tình yêu mất rồi...